Màu tím buồn tôi yêu tôi nhớ
Là hoàng hôn nhạt nắng dệt thành thơ
Màu mắt ai như đợi như chờ
Trong khắc khoải cánh nhạn sầu thương nhớ
Màu tím buồn không tên trên con sóng
Là lục bình xơ xác giữa mưa giông
Cho bão tố dập vùi nhành hoa mỏng
Sẽ về đâu hoa có biết không?
Màu tím buồn bên dòng sông bến lở
Hoa bằng lăng trăn trở đón đên về
Để xao xác não lòng từng tiếng dế
Để giận hờn khi sắc tím lẫn màu đêm
Có màu tím nhưng không là màu tím
Sẽ không phai theo năm tháng rộng dài
Mà lưu chảy trong tim người con gái
Cho thương hoài màu tím của thủy chung.
Thủy Tiên